Thân gửi cậu – tớ của 4 tháng trước,
Hôm nay không phải dịp gì đặc biệt, chỉ là tớ thoáng nghĩ về cậu, về những chuyện chúng mình từng trải qua. Nghĩ đến lại thấy giận cậu thật nhiều. Trong khi giữa cái nắng hè dịu mát 400C của Hà Nội, tớ miệt mài đọc sách thì cậu còn đang bận rộn cày phim. Giữa lúc tớ tận dụng từng giờ để luyện tập tiếng anh thì cậu đi ăn chân gà nướng! Cậu nhìn sung sướng nhỉ, nhưng tớ biết đó chỉ là vỏ bọc của cậu thôi, theo cách người ta vẫn nói thì cậu đang tận hưởng trong lo sợ đấy. Cậu lo mình không đủ năng lực để đỗ được vào Big 4, lo phụ lòng mong đợi của bố mẹ và chính cậu. Nhìn lại cậu của ngày ấy, chắc chỉ hai từ “Hoảng loạn” mới đủ để hình dung. Cậu thiếu chủ động, cậu nhút nhát, e dè khi muốn tiếp cận các anh chị đi trước để xin kinh nghiệm, cậu giữ khư khư mặc cảm sợ hãi vì không giỏi tiếng anh, cậu đi rất nhiều hội thảo, talkshow định hướng nghề nghiệp trong và ngoài trường rồi lại về nhà ôm nỗi hoang mang tự hỏi: “Rốt cuộc đọng lại trong mình là những gì?”.
Thấy bạn bè cùng trang lứa đứa nào cũng đi học chứng chỉ quốc tế, học đông tây kim cổ, như một con cừu cậu ngoan ngoãn bước theo mà chẳng thể trả lời nổi mình đang đi học cho mình hay theo tâm lý đám đông, sợ kém chúng bạn? Và rồi chẳng thể giải đáp được cho bản thân, cậu lại thôi miên chính mình vào công cuộc tận hưởng trong lo sợ. Giận cậu thật đấy. Nhưng giữa rất nhiều sai lầm của cậu, tớ chân thành cảm ơn cậu đã sáng suốt đột ngột một lần, để rồi chính quyết định đó của cậu làm nên tớ bây giờ – Đến với KLE – Mentoring Program.
Tớ còn nhớ ngày đầu tiên tiếp xúc với KLE, cậu không ôm quá nhiều hy vọng. Tớ hiểu mà, một con bé đã từng kinh qua đủ loại tư vấn, hướng nghiệp, tọa đàm, talkshow,… mà vẫn còn chưa tìm ra lối thoát cho mình thì chẳng có gì khó hiểu khi cậu giữ sự đề phòng và hoài nghi tràn ngập trong buổi tiếp xúc này. Thế mà chỉ một buổi private dating, mặt trời chân lý như chói qua tim cậu. Cậu được trò chuyện với anh Duy – một người anh đáng kính, một người có thể lan tỏa ảnh hưởng tích cực và tạo động lực cho người khác. Anh luôn đặt mình vào vị trí của sinh viên để hiểu và tháo gỡ khúc mắc từ góc nhìn của chính các bạn. Vậy nên anh ấy đã cưa đổ cậu, cái con bé cứng đầu này từ buổi nói chuyện đầu tiên chỉ vỏn vẹn 2 tiếng đồng hồ. Tớ không nói ngoa đâu vì “Nếu cậu biết cậu sẽ yêu KLE như thế, cậu nhất định sẽ yêu KLE từ cái nhìn đầu tiên.”
“Sợ hãi với tất cả mọi thứ xung quanh là lỗi của cậu, nhưng đến KLE mà vẫn còn sợ hãi thì là lỗi của tớ rồi”. Vì trước đó cậu có thể sợ hãi cả thế giới, nhưng nếu đã chuẩn bị hết những thứ có khả năng xảy ra và chẳng còn gì hối tiếc rồi, thì sao còn phải sợ? Sự chuẩn bị kỹ lưỡng của tớ đến từ KLE. Tớ được cung cấp một lộ trình chi tiết, kỹ lưỡng và logic, bao gồm những kiến thức chuyên ngành đầy đủ, nguồn dữ liệu chính xác, các kỹ năng cần thiết không chỉ để vượt qua các vòng thi tuyển của Big 4, mà còn là bài học để áp dụng vào cuộc sống, vào công việc tương lai. Tất tần tật mọi hành trang từ khi cậu ôn luyện thi tuyển vào công ty kiểm toán đến lúc cậu được thực hành như những trợ lý kiểm toán đều được thiết kế hợp lý rõ ràng, nên tớ vẫn thường hay nghĩ rằng: “Chắc chỉ có cái cậu không nghĩ ra, chứ chẳng có gì KLE không cung cấp cho cậu cả.”
Cậu đã tham gia khóa học Financial Accounting, English Elementary, Chuẩn bị tuyển dụng và Viết CV và kỹ năng phỏng vấn ở KLE, và tớ sẽ nói cho cậu biết cậu nhận được gì từ những khóa học này nhé. Từ một con bé ideas dạt dào mà tuôn trào không nổi vài câu tiếng anh, cậu biết cách nói chậm lại và sửa đúng từng từ trước khi nói liền cả một câu đúng, được nhận xét tiến bộ qua từng bài luyện nói và được tập tư duy bằng tiếng anh qua những chủ đề hết sức thú vị. Chính nhờ sự tiến bộ về tiếng anh, cậu tự tin hơn trong các môn chuyên ngành học bằng tiếng Anh. Trong các lớp kiến thức chuyên ngành như Financial Accounting và Chuẩn bị tuyển dụng, những kiến thức chuyên ngành cần thiết được cô đọng và giảng giải tận tình tỉ mỉ bởi đội ngũ mentor tài năng và nhiệt huyết. Phương châm của cậu từ ngại hỏi đổi thành hỏi đến khi hiểu thì thôi, vì mentor quá nhiệt huyết để cậu cảm nhận ra rằng: “A, mình hỏi không phải là điều gì đáng xấu hổ. Mình hiểu ra là điều đáng tự hào.” Cậu có tin được không, khi cậu sẽ được học kiến thức chuyên ngành với những ví dụ rất kiểm toán, thứ giúp cậu liên kết được cái đang học với công việc tương lai mà cậu mong muốn. Nó làm bài học thú vị hơn, và cũng biến cách học của cậu trở nên khác đi, tớ cảm nhận được điều đó. Với lớp CV và kỹ năng phỏng vấn, tất nhiên rồi, là những giờ học nhiệt huyết trào dâng, là những phút giây trải lòng, nói lên cách nghĩ của bản thân về những kỹ năng cần có của một kiểm toán viên, cậu được thực hành phỏng vấn nhóm, phỏng vấn cá nhân, những điều mà trước đây cậu nghĩ thì ra còn rất nhiều khía cạnh khác, góc nhìn khác, mở ra trước mắt cậu là một bức tranh mới mẻ. Qua những giờ học này, cậu sẽ càng kiên định hơn với mong ước của mình, trở thành kiểm toán viên, dù không phải bức tranh tương lai luôn luôn là màu hồng rực rỡ.
Điều quan trọng nhất làm KLE khác với tất cả mọi nơi cậu đã từng trải nghiệm, cũng là tài sản quý giá nhất của KLE theo cách nhìn nhận của tớ, đó là con người ở đây. Đó là anh Duy tận tâm, là anh Tùng chuyên nghiệp đến mức hoàn hảo, là chị Hương thân thiết, là anh Long đẹp trai, chị Phúc đáng yêu, chị Huệ nghiêm khắc, là tất cả những người cậu yêu quý và muốn học hỏi từ họ. Các anh chị ở đây đều là những “vĩ nhân” đối với tớ, và cậu biết rồi đấy, ngày nào cũng có “vĩ nhân” mà mình ngưỡng mộ chỉ dạy, chia sẻ, quan tâm,… cảm giác đó sung sướng đến thế nào. Để rồi mỗi ngày cậu lại mong được đến lớp, được nghe những câu chuyện chia sẻ chân thành của anh Duy, được ngắm tác phong chuyên nghiệp chuẩn chỉnh từng milimet của anh Tùng, được chị Hương ân cần chăm lo thăm hỏi, cái động lực thôi thúc cậu cố gắng lại ngày càng bùng lên mãnh liệt hơn. Cậu đang thay đổi đấy, cậu suy nghĩ tích cực hơn, cậu chủ động cởi mở hơn, cậu học được nhiều hơn cả kiến thức được dạy – cậu học được cách sống!
Thà bạn là một tờ giấy trắng để viết đúng ngay từ đầu, còn hơn cố bôi vẽ cho cái sai để rồi không thể sửa’.
Tâm lý chung của rất nhiều bạn sinh viên hiện nay là tham gia các khóa học Tiếng Anh với mục tiêu “pro” như có những bài viết luận Tiếng Anh chuyên nghiệp hay luyện giao tiếp tự nhiên như người bản xứ,… Hầu hết mọi người chỉ thường quan tâm đến kết quả mà bỏ qua quá trình, vốn là thứ rất quan trọng đối với người học tiếng anh. Điều này khiến các bạn bỏ qua những thứ cơ bản mà họ cho là nhàm chán để cố nhồi nhét những thứ cao siêu hơn. Nhưng không có nền móng, bằng cách nào bạn xây được một tòa nhà? Và nếu tòa nhà tạm bợ được xây nên, liệu nó có vững chắc? Điều đó chứng minh cho một sự thật mà người ta thường có tình lờ đi: “Thà bạn là một tờ giấy trắng để viết đúng ngay từ đầu, còn hơn cố bôi vẽ cho cái sai để rồi không thể sửa”. Trước khi có những kỹ năng cao siêu, bạn cần học đúng những thứ căn bản. Mình ngộ ra điều này khi tham gia khóa học English Elementary của KLE. Việc học các phát âm đúng từng từ, phát triển lên từng câu đúng và rồi hoàn thiện một đoạn nói đơn giản nhưng chuẩn đến từng còn quan trọng hơn là bạn nói được về bao nhiêu topic, mỗi ngày học được bao nhiêu từ vựng hay idiom. Đừng cố gắng xây dựng thêm từ những lỗi sai, hãy quay lại và cố gắng làm đúng từ đầu.
Cậu của ngày ấy, và tớ của hôm nay, tuy cùng là một người, nhưng chúng ta đã khác nhau rồi đấy, khác trong tư duy, khác trong hành động. Tớ luôn coi việc gặp được KLE là một phép màu trong cuộc đời tớ, và phép màu chỉ dành cho người xứng đáng. Nên giờ tớ vẫn luôn cố gắng học hỏi và rèn luyện thật nhiều, vì tớ biết niềm tin mà tớ đặt vào KLE cũng tương đương với niềm tin mà các anh chị đặt vào tớ. Tớ phải cố gắng hơn nữa, để xứng đáng với sự tâm huyết, tận tình của anh chị dành cho tớ và không làm KLE hay chính bản thân mình phải hối tiếc.
Một lần nữa cảm ơn cậu, cô bé cứng đầu đáng ghét của tớ!.
Cậu của 4 tháng sau,