KỶ NIỆM KHÓ QUÊN VỚI KHÁCH HÀNG

Nha Trang – Phú Yên

Cuộc đời kiểm toán có lúc trầm lúc bổng, hôm nay anh xin chia sẻ với các em một câu chuyện đi khách hàng của anh nhé. Có 1 lần anh đi kiểm toán cho hai khách hàng ở miền trung (Nha Trang và Phú Yên). Hai nơi nghe thật thơ mộng, hấp dẫn và là điểm đến của nhiều bạn trẻ ngày nay. Nha Trang là thành phố phát triển du lịch sớm và mạnh mẽ nhất Việt Nam, Phú Yên nổi lên với ghềnh đá đĩa, hoa vàng trên cỏ xanh và nhiều thứ khác…???

Chuyến đi bắt đầu từ Hà Nội đáp xuống sân bay Cam Ranh Khánh Hòa, khi từ Sân bay đi vào TP Nha Trang anh rất ấn tượng một thứ đó là Hoa Giấy, không biết có phải do nắng và gió nơi đây mà hoa giấy dường như sặc sỡ và đẹp hơn rất nhiều. Tới TP Nha Trang thì rất nhộn nhịp, có rất nhiều khách du lịch, đặc biệt là khách Nga, các nhà hàng có tên bằng tiếng Nga, nhân viên người Nga, biển đẹp, hải sản ngon. Là người yêu chạy bộ và bóng đá, anh không thể bỏ qua cơ hôi buổi chiều chạy trên bãi biển và hít căng lồng ngực bầu không khí pha lẫn hương vị mặn và nồng của vị biển. Buổi tối sau khi ăn no hải sản thì cả team đi dạo biển, ăn mực nướng và tận hưởng lúc sung sướng của cuộc đời kiểm toán.

Ngày thứ 4, kết thúc kiểm toán ở Nha Trang và cả đội di chuyển xuống 1 tỉnh tuy không ồn ào nhưng hứa hẹn thơ mộng và đẹp không kém Nha Trang, đó chính là Phú Yên. Trên đường từ Nha Trang ra Phú Yên cả đội đi qua Đèo Cả, nơi được mệnh danh là 1 trong những đèo lớn và đẹp nhất VN và quả thật cảnh vật nơi đây không diễn tả được bằng lời mà nó đọng lại đến nghẹn ngào trong họng khi muốn miêu tả. Ngoài ra, có một thứ bạn không được bỏ qua đó chính là món Lẩu mực ở Đại Lãnh, trời ơi, anh là dân biển mà chưa từng ăn món mực nào ngon đến như vậy và ngạc nhiên hơn là ăn đến no tính 50k/người! SHOCK NẶNG!???

Cuối cùng cũng gần đến được công ty của KH, nó nằm ở một khu công nghiệp (KCN) đã được thành lập từ khá lâu vì trông tương đối cũ kỹ, trên đường vào tới nhà máy của KH thì anh có quan sát thấy KCN đến nay chỉ có vài nhà máy trên cả một diện tích rộng mênh mông. Buổi chiều em có thể thấy cả đàn cò trắng đậu trên bãi cỏ và cây cối ở một bãi trống. Ngoài ra thứ có nhiều nhất ở đây chính là GIÓ, gió to và lúc nào cũng thổi vù vù v.v… Bước vào cổng công ty được bác bảo vệ dẫn về cuối dãy nhà để cất đồ và bác bảo vệ bảo các cháu sẽ ở đây, đây là nơi các cán bộ, chuyên gia ở (nghe có vẻ ổn đấy). Cánh cửa được mở ra kèm theo tiếng kẽo kẹt, trên giường là 1 con tắc kè nhìn chằm chằm vào mình, gió vẫn thổi vào cửa kính ầm ầm, ngoài cửa sổ kính (không rèm) là cả 1 dải đất rộng mênh mông chỉ có cát và cỏ. Bonus thêm trong phòng ngoài cái giường là 1 cái tủ sắt đơn cũ kỹ 2 cánh. Anh và một em staff kiểu như vừa từ thiên đường bị rơi bịch xuống mặt đất không một lời cảnh báo. 2 anh em ko ai bảo ai, đứng chôn chân giữa cửa, bất động, tay vẫn cầm vali không bỏ xuống đất, kiểu chết đứng như Từ Hải…. ? Bác bảo vệ bảo “ơ không vào à? Lúc ấy mới giật mình tỉnh!”

Buổi tối ở đây thật thơ mộng vì ngoài gió ra còn có trăng (ko có nhà cửa cao tầng che tầm nhìn!), là một người lớn lên ở đô thị nên anh chưa từng được trải qua cảm giác yên tĩnh đến như vậy. Anh ước giá lúc này mình biết làm thơ kakaka ?. Trước cổng công ty là cả một không gian rộng lớn không đèn, tối đen như mực. May mắn là công ty có 2 chú mực để làm bạn và giờ anh mới hiểu vì sao Lão Hạc quý chú Mực của Lão đến vậy trong tiểu thuyết của Nam Cao ?

Tí quên, ở đây còn có một thứ không thể nào không nhắc đến đó chính là chị đầu bếp, không qua trường lớp nào mà 4 ngày, mỗi ngày nấu 3 bữa không món nào trùng nhau, OMG, thật là phi thường ấy và các món đều rất rất là ngon. Với bản tính ham ăn, anh đã nhăm nhe học nghề khi hỏi chị ấy chỉ cho công thức. Chị ấy hào hứng nói nhưng anh không hiểu gì cả (giọng chị ấy nói thì 4 năm sau này đi anh cũng không nghe được chứ đừng nói năm đầu), chưa thôi anh nhờ chị ấy viết ra, khi ấy anh mới biết chị ấy không biết chữ… Từ đó anh quyết định không học các món của chị ấy nữa và coi đó là cái riêng của Phú Yên và mỗi lần vào Phú Yên sẽ là một lần được thưởng thức và thỏa mãn dạ dày ?

Còn công việc thì sao nhỉ? các anh chị em kế toán ở tỉnh xa thường rất dễ thương, dễ mến và hỗ trợ cực kỳ nhiệt tình trong công việc. Anh vẫn nhớ lúc đó lần đầu tiên đi KH này (KH mới nữa nên thông tin năm ngoái không có) và ngoài làm Senior thì anh làm phần kho, có nhiều điểm anh không rõ anh hỏi các chị kế toán. Các chị ấy hẳn là rất hiểu khi trả lời vanh vách một lèo nhưng chẳng nghe được gì cả (kiểu gió rít qua tai ? ), hoang mang lên đến tột độ khi xem số liệu không hiểu, hỏi kế toán, hỏi xong còn không hiểu hơn. Ơn giời là có 1 anh gốc bắc ở đó nên đã giúp anh suốt mấy ngày kiểm toán. 4 năm liên tiếp anh đều đi Nha Trang và Phú Yên nên có nhiều thứ hay ho lắm nhưng thôi kệ vậy thôi nhé, còn lại anh giữ làm của riêng (kỷ niệm về những địa danh đẹp của chuyến đi Nha Trang – Phú Yên).

Đấy các em thấy cuộc đời kiểm toán thú vị không? Đâu chỉ có con số, kiểm toán viên có rất nhiều ký ức, kỷ niệm ở nhiều nơi với nhiều khách hàng và các đồng nghiệp của mình, không hẳn là ăn chơi mà đơn giản trong công việc nó cũng đã rất thú vị rồi.